Chia Sẻ:
http://ngocduccung.edu.vn/book_chapter?alias=hoi-5-thien-phat-vien-du-ky--ngoc-duc-cung
Hồi V
Khảo chứng Tam Bảo nguyên linh phân ngọc thạch
考 證 三 寶 原 靈 分 玉 石
Phật quy lễ tiết thâm nghĩa vô thượng tôn.
佛 規 禮 節 深 義 無 上 尊
Nhị nhân đồng tâm hợp phật thân,
二 人 同 心 合 佛 身,
Bát đức hộ thể hướng đạo hành
八 德 護 體 向 道 行
Tinh thần tuân tự vạn vật trưởng,
星 辰 遵 序 萬 物 長,
Túc trần bất nhiễm thị nguyên thần
宿 塵 不 染 是 元 神
Ta chính là Nhị Bát Tinh Túc, cung kính tuân theo Mẫu Chỉ, giáng lâm Phật
đường, trước tiên thỉnh an Mẫu Nương. Gặp lại các vị, hiện nay có Thánh sự,
mọi người nghiêm túc, giữ vững Phật quy, không được ồn ào, chúng ta hộ
đàn, không nói nhiều nữa.
Ha ha, xong.
Nam sơn bất động bỉ thọ ông,
南 山 不 動 比 壽 翁,
Bình trụ phù tao tức bát phong.
屏 住 浮 躁 息 八 風
Phong tâm chi nhân như cuồng lang,
瘋 心 之 人 如 狂 浪,
Tăng thể nghiêm thủ chứng xích đồng.
僧 體 嚴 守 證 赤 童
Ta chính là Tăng Điên Nam Bình Sơn, là Thầy của các con, Thiên Nhiên
đấy, nay phụng Mẫu Chỉ, giáng lâm Phật đường, cung kính tham giá Mẫu
Nương. Một lát nửa cầm cây bút nói với các đồ đệ, Thiên Phật Viện Du Ký,
Chư Thiên Thần Thánh mong mỏi nhiều đấy. Bạch Dương chơn lý, dựa vào
sách này ghi ra tuyên hoá, những ai hữu đức hữu duyên mới gặp bảo vật này.
Thần và người hết mình trong tuệ mạng, tâm huyết tụ lại mới viết ra, mong
các tu sĩ tham ngộ tỉ mỉ, thời gian viết Sách Du Ký đêm nay đã đến, Ngộ
Duyên tịnh tâm, theo Thầy lên đài sen.
Ha ha, xong.
Vạn giáo đồng nguyên nhất lý truyền, phân tông biệt phái ly Thiên Nhiên.
萬 教 同 源 一 理 傳 , 分 宗 別 派 離 天 然
Thiên đạo vô vi bổn tự tại, nhất điều kim tuyến thấu tam thiên.
天 道 無 爲 本 自 在 , 一 條 金 線 透 三 天
Thần nhân hợp nhất tự cổ quán, lịch đại thánh hiền chơn lý tuyên
神 人 合 一 自 古 貫 , 歷 代 聖 賢 真 理 宣
Tu du bất ly y thực trụ, ngu phu ngu phụ giai tri toàn .
須 臾 不 離 衣 食 住 , 愚 夫 愚 婦 皆 知 全
Cập kỳ chí cực thánh bất triệt, khả thâm khả thiển thật diệu toàn .
及 其 至 極 聖 不 徹 , 可 深 可 淺 實 妙 全
Hồ tư loạn tưởng nan minh đạo, hữu tác hữu vi tắc tà thiên.
胡 思 亂 想 難 明 道 , 有 作 有 爲 則 邪 偏
Tự cổ vô sư bất thuyết tánh, sư mệnh ứng vận bả tánh truyền.
自 古 無 師 不 說 性 , 師 命 應 運 把 性 傳
Thiên lý phỏng sư hà kỳ khổ, vạn lý cầu quyết thật khả liên.
千 里 訪 師 何 其 苦 , 萬 理 求 訣 實 可 憐
Bách vô nhất thành thời vi đáo, chỉ tu tiệm pháp kết thiện duyên.
百 無 一 成 時 未 到 , 只 修 漸 法 結 善 緣
Tham thiền đả toạ uổng tham ngộ, vô nhân chơn chánh đắc diệu huyền
參 禪 打 坐 枉 參 悟 , 無 人 真 正 得 妙 玄
Ngô phật tịch nhật yếm đả toạ, giám viện hoà thượng đả đầu thiên,
吾 佛 昔 日 厭 打 坐 , 監 院 和 尚 打 頭 偏,
Dục cầu hồi khứ chủ trì cáo, bất ký lai lộ khứ hà yên .
欲 求 回 去 主 持 告 , 不 記 來 路 去 何 焉
Nhất thủ chỉ ngã tức đại giác, khoái khoái lạc lạc trang phong điên
一 手 指 我 即 大 覺 , 快 快 樂 樂 裝 瘋 顚
Du hí nhân gian vi tế thế, chí kim mỹ đàm thượng lưu truyền.
遊 戲 人 間 爲 濟 世 , 至 今 美 談 尚 留 傳
Tức tâm thị phật thuỳ minh hiểu, nhất chỉ siêu sanh tố chơn thiền
即 心 是 佛 誰 明 曉 , 一 指 超 生 訴 真 禪
Chơn chánh hoạt phật nhân bất thức, thiên chấp tà lý tự that tiên
真 正 活 佛 人 不 識 , 偏 執 邪 理 自 撻 鞭
Kim thời ứng vận chuyển chơn đạo, tiết tận kim ngôn chước bửu thiên
今 時 應 運 轉 真 道 , 洩 盡 金 言 著 寶 篇
Tam lục bàn thức dĩ điền khởi, nhị cửu bàn chỉnh ý thâm yên.
三 六 盤 式 已 填 起 , 二 九 盤 整 意 深 焉
Thiên Phật Viện ký hiển bát quái, vọng các liệu giải thốn thổ điền.
天 佛 院 記 顯 八 卦 , 望 各 瞭 解 寸 土 田
Thời dả vận dã hựu mệnh dã, số hữu định số ứng minh nhiên.
時 也 運 也 又 命 也 , 數 有 定 數 應 明 然
Cần ngộ Bạch Dương thật tướng nghĩa, hội liễu thiên tâm trợ thiên bàn.
勤 悟 白 陽 實 相 義 , 會 了 天 心 助 天 盤
Ha ha, xong.
Bài văn trong lễ cầu đạo: “mạt hậu nhất chước tịch vi ngôn, minh nhân tại
thử tố nhất phen, ngu phu thức đắc hoàn hương đạo, sanh lai tử khứ kiến
đương tiền!”
Mạt hậu, là sau cùng, ý nói trong Nguyên Hội này được bề trên định ra có
Mười vị Phật Chưởng Giáo Bàn, hiện giờ đã trải qua chín vị Phật, chỉ còn vị
Phật thứ mười, là Di Lặc Phật lo việc Thâu Viên trong kỳ hội Long Hoa!
Hiện giờ khí số của Thiên Địa đã đến lúc Ngọ Mùi giao tiếp, khí số hội Ngọ
sắp hết, mà thời thâu viên (thâu hoạch mùa thu) đã ngay trước mắt. cho nên
Lão Mẫu từ bi sắc lệnh Chư Thiên Thần Thánh chuyển kiếp giáng trần, bôn
ba tứ xứ , tự đi hiển hoá thần thông, cứu vãn nguyên Phật tử đồng đăng pháp
thuyền, đợi thời cơ tới là chạy thẳng đến dự đại hội Long Hoa, bái kiến Phật
nghe pháp chứng quả đấy.
Di Lặc Phật từ lúc sơ phát tâm đã tu “từ tâm tam muội”, trải qua vô số kiếp
đến hội Mùi này, “nhân” đủ “quả” chín, hào quang từ bi phủ khắp Tam Tào,
thành tựu thế giới đại đồng trong hội Mùi, là tịnh thổ nhân gian. Để cho linh
tánh hữu duyên, ai nấy đều chứng đắc vô sanh pháp nhẫn, thành tựu A La
Hán quả, liễu thoát sanh tử, đắc đạo giải thoát tự do tự tại. Cho nên hội Mùi
chính là thế giới của những người chứng quả, không phải “thời Đại Phàm
Phu” trước đây lo tu về cái nhân. Nói cách khác: trong hội Mùi, con người
trên thế giới đều có đạo tuân theo cái đức. Kẻ thất đức vô đạo là tồn tại
không đặng. Rồi tới hội Dậu, bắt đầu thâu hồi Nhân loài, đã không còn hoàn
cảnh tu đạo. Cho nên chỉ có những năm mạt kiếp trong lúc Ngọ Mùi tương
giao, là thích hợp nhất trong việc tu đạo, càng nên kịp thời hành công liễu
nguyện. Hiện nay chính là cửa ải sanh tử sau cùng (siêu sanh hoặc là trụy
xuống, cũng là một lần sau cùng được cứu, là những tháng ngày tốt để thoát
khỏi luân hồi sanh tử).
Lão Mẫu đại khai ân điển, ban ra pháp thuyền Bạch Dương, chỉ cần leo lên
pháp thuyền Bạch Dương, đắc “Tam Bảo chơn truyền”, tu theo nó hành theo
nó, chơn thành kiên nhẫn, thật tâm hướng tới, hết lòng mà làm, chắc chắn có
thể trong Long Hoa tam hội, bái kiến Phật nghe pháp chứng quả.
Minh nhân, ý nói người biết thật sự về Tam Bảo chơn truyền.
Đoạn này có hàm ý là: “Đại sự về phổ độ thâu viên lần cuối cùng, chư Phật,
chư Tổ trong quá khứ đều chưa hề nói tới, hiện nay là Tam Kỳ Mạt Kiếp,
Minh Nhân tại nơi đây (lúc làm lễ cầu đạo tại Phật Đường) tuyên giải một
phen, để cho dù là người nam, người nữ thật đần độn cũng có thể biết con
đường trở về quê xưa Vô Cực, sanh ra từ đâu, chết đi về đâu, ngay trong
khoảnh khắc cái tâm minh bạch từng cái!”
Mạt hậu nhất chước, là việc thâu viên phổ độ Tam Tào lần này, chính là cơ
hội tốt bề trên ban tặng lần sau cùng về việc siêu sanh liễu tử.
Nếu như bỏ lỡ, thì phải đợi tới Nguyên Hội kế tiếp lúc bề trên mở ra thâu
viên mới có cơ hội. Thử nghĩ xem phải trải qua luân hồi sanh tử thời gian
dài như thế, thay đổi hình hài, ai dám đảm bảo đến kỳ thâu viên phổ độ
trong Nguyên Hội kế tiếp, phải chăng còn đắc được thân xác con người,
được gặp Minh Sư ư? Do đó có thể thấy mạt hậu nhất chước là quan trọng
cỡ nào! mà mạt hậu nhất chước nhờ vào cái gì để cho Tam Tào được thoát
khỏi “Tứ Sanh Lục Đạo”? còn việc phổ độ thâu viên là nhờ vào cái gì để
hoàn thành? không có cái khác, đó là hoàn toàn dựa vào hồng từ đại nguyện
của Di Lặc Phật phổ cập mới có.
Tam Bảo chơn truyền” của Thầy truyền cho, trong đó có “Đạo thống chơn
truyền”, “Thiên mệnh chơn truyền”, đều là chiếu theo Thập Phật Chưởng
Giáo do bề trên định ra mới có, còn về nguồn lực phổ cập càng phải dựa vào
đại nguyện của Di Lặc Tổ Sư và thiên mệnh mới triển khai được, còn về
tâm pháp chơn truyền, chính là ngọn đuốc truyền thừa hương hoả của Chư
Phật Chư Thánh đóng vai Tổ Sư từng đời, cái được truyền thừa đều là một
thứ. Tức là thật tướng thật nghĩa về “Tự tánh chơn Phật” ai nấy đều có,
người nào cũng chẳng thiếu!
Cho nên “Tam Bảo chơn truyền” đối với người thuộc “thượng thượng căn”,
chỉ tới là ngộ ngay, ngộ là thành, không nhờ tới tu trì. Đối với người thuộc
căn cơ Tam Thừa, là đắc được thì tu ngay, có tu ngay là kết được Phật
duyên với Di Lặc Phật, được bái kiến Phật nghe pháp chứng quả, được siêu
sanh liễu tử không bị ràng buộc bởi Tam Giới, siêu xuất ngũ hành đấy, nếu
không phải vì muốn cứu vớt chúng sanh vô số kể thời mạt pháp thoát khỏi
tứ sanh lục đạo, để lại nòi giống Phật trong “Thiên Địa Nhân” vào nguyên
hội kế tiếp, thì cần chi phải phiền phức đến Di Lặc Phật và các vị Tiên Phật
Thần Thánh từng đời, luôn cả các đệ tử đã thành đạo của Nho giáo, Thích
giáo, Đạo giáo phải xuống trần gian hỗ trợ cho đạo! ta cũng là vì muốn phổ
độ thâu viên chúng sanh thời mạt pháp, mới cùng với Nguyệt Tuệ Bồ Tát
phổ cập trên đời về “Tam Bảo chơn truyền” trong mạt hậu nhất chước mà
xưa nay chư Phật, chư Tổ chỉ đơn truyền độc thụ!
Hiện nay có rất nhiều người học đạo, không rõ sự quý báu của Tam Bảo
chơn truyền và thiên mệnh, không rõ tánh lý tâm pháp xưa nay mấy ai gặp
được! càng không rõ hồng từ đại nguyện của Di Lặc Tổ Sư, mà ở đó bàn
luận xôn xao cái lý huyền diệu trong tu đạo. Có người là đeo trong miệng
câu nói “tánh mạng song tu”, có người cứ chú trọng ngồi thiền tịnh toạ, có
người hễ mở miệng hay nói rằng nhất định phải tu thế này, nhất định phải
theo y mà hành, mà không biết vạn pháp là bình đẳng, chỉ để thuận tiện dẫn
đường mà thôi, do đó luôn luôn bị giới hạn ở quan điểm của một mình cá
nhân mà không nói tới những cái người khác học được. Có người tự cho là
phương pháp tu trì của mình mới là chính xác, mới có thể đạt tới đỉnh điểm;
còn tu trì của người khác là đi đường vòng hoặc đi lạc đường; có người là ỷ
tài hùng biện, Sư tâm tự dụng, tự cho mình là đúng, khoe mình cản trở
người ta, hỡi ơi! số người tu kiểu này sở dĩ như thế, ngoài việc do cá nhân
mình tự cao tự đại, và những cái ngộ được những cái học được không đủ
bao la, tròn trịa, đối với vận hành biến đổi của thiên địa thời cơ không hiểu
biết sâu xa, thậm chí đối với Phật sống ra đời là một đại sự nhân duyên cũng
không hề tìm hiểu sâu vào. Số người học đạo này chỉ biết Di Lặc Phật là
một Vị Phật một Vị Tổ trong muôn ngàn Phật Tổ, mà không biết rõ chính là
ứng Vận Phật, ứng vận Tổ Sư. Chỉ biết Bạch Dương Pháp Môn là một pháp
môn trong muôn ngàn cái pháp môn, mà không biết rõ Bạch Dương Pháp
Môn chính là không đúng thời cơ thích hợp là không giáng, không đúng
người thích hợp là không truyền, là pháp môn ứng vận mà ra. Cho nên nghe
được pháp mà bỏ pháp, bước vào con đường Đạo mà rời xa cái Đạo. Ta hy
vọng đệ tử Bạch Dương đối với sự độc đáo của Bạch Dương Pháp Môn, có
thể phát ra lòng tin chơn thật và giữ lấy cái tâm bình đẳng mà hoằng dương
cái phúc âm trong mạt hậu nhất chước này!
Khái! xong.
Ngộ Duyên hãy ngồi vững đài sen, đêm nay chúng ta sẽ viếng thăm “Tam
Quan Bửu Điện”, ghi lại trong Quyển Du Ký những chuyện thực tế, khảo
chứng các nguyên Phật tử về Tam Bảo, để làm gương sáng cho tu sĩ.
Ngộ Duyên:
Đồ đệ đã chuẩn bị xong, xin Sư Tôn khởi hành…
Chỉ thấy đài sen theo hướng Thầy chỉ một cái bay trong bầu trời, bay cực
nhanh như mũi tên bắn, xông pha như viên đạn, nhìn xa thấy ngọn núi nhiều
vô số kể, làn mây ngũ sắc vòng quanh quẩn bên núi, có sương mù tầng tầng
lớp lớp, cây cỏ sum xuê, khí cát tường bao quanh, sơn linh địa phúc, tiếng
chim hót trữ tình, từng làn gió mát, tâm ý sảng khoái , nhìn ra xa thấy dưới
chân núi, có toà kiến trúc như cung điện vô số kể, ánh màu rực rỡ…
Sư Tôn:
Đó là phong cảnh của núi Thuý Vi Sơn… Ngộ Duyên theo Thầy
xuống đài sen.
Ngộ Duyên:
Phía trước có một vị bước đến, thân hình cao to, là một vị Linh Quan
mặc áo giáp mang theo gươm!
Linh Quan:
Tiểu quan xin bái kiến Cổ Phật! Con phụng mệnh của Đại Đế, đặc
biệt đến nghênh đón, cung thỉnh Cổ Phật thánh đức giá lâm cùng với
Sư Tôn:
Ngộ Duyên thiện sĩ vào trong điện nghỉ ngơi giây lát!
Ngộ Duyên ơi! khi bước vào trong điện đi đứng phải cẩn thận, cung
kính từng cái, chỉnh lại áo mão… Thế là ba vị cùng hướng cung điện
bước tới… Ngẩng đầu lên nhìn, là cung điện lộng lẫy, đẹp cực kỳ, bề
ngoài nguy nga tráng lệ, phía trước có treo một tấm biển, trên biển
ghi “Tam Quan Bửu Điện”, ánh vàng chói rọi, bên phải bên trái có
hai câu đối ghi rằng:
Chánh khí trường tồn tam giới tận quy chưởng thiện ác
正 氣 長 存 三 界 盡 歸 掌 善 惡
Đại hoàn hằng chuyển vạn thù tương ứng nhậm thăng trầm.
大 環 恆 轉 萬 殊 相 應 任 昇 沉
Thấy bên trong điện, rất là thanh nhã, bên bàn làm việc ngồi đầy Quan Cõi
Tiên, đang bận công chuyện.
Linh Quan:
Vị Tiên Quan ngồi ở bàn làm việc ngay giữa chính là chuyên thụ lý Biểu Văn Trình Tấu” của nguyên Phật tử đến cầu đạo.
Vị Thiên Thần ngồi bàn làm việc bên trái, là chuyên dẫn dắt nguyên
Phật tử đến “Cửu Cửu Tử Dương Quan” và “Phòng Điều Tra Thưởng
Phạt Công Lỗi” tại các động thiên.
Vị Quan ở bàn làm việc bên phải, chuyên phụ trách ghi chép công và
lỗi của người tu tại cõi tam giới. Linh Quan nói xong, các Vị Quan
trong điện thấy Cổ Phật bước vào điện, đều nghiêm túc đứng lên, vui
vẻ nghênh đón, hành lễ thỉnh an Cổ Phật thánh đức giá lâm! Hai bên
cung kính lễ nghi xong, Ngộ Duyên ngẩng đầu lên chỉ thấy ở giữa
chánh điện có treo một tấm biển vàng, trên biển ghi: “Minh Sát Vạn
Thù” bốn chữ to, bên phải bên trái cũng treo rất nhiều câu đối, không
thời gian xem tỉ mỉ từng cái. Linh Quan đi ở phía trước, Ngộ Duyên
đi phía sau Sư Tôn, từ đệ nhất điện bước tới đệ nhị điện. Trước mắt
bỗng nhiên thấy một tấm biển vàng, treo ở trên cao giữa sảnh đường,
trên biển ghi: “Nguyên Linh Khảo Chứng” bốn chữ to, ánh vàng rực
rỡ, bên cạnh có câu đối:
Bằng bài vấn đạo hứa đa thiểu
憑 牌 問 道 許 多 少
Đối chứng hợp quy định đoản trường
對 證 合 規 定 短 長
Thấy sảnh đường thênh thang, rộng bao la, ngay chính giữa có một bàn làm
việc bằng ngọc, bên phải bên trái có một vài bàn làm việc, có các vị Tiên
Quan ngồi ở đó, áo mão chỉnh tề, tay cầm “Ngọc hốt”, thấy Cổ Phật bước
vào điện, các vị Tiên Quan đều ra cung kính đón tiếp.
Sư Tôn:
Ngộ Duyên ơi! Hôm nay con quên rồi, vào phòng phải hành lễ đầy đủ,
đừng đứng yên một chỗ ở đó, mau mau qua hành lễ diện kiến Thiên
Quan.
Ngộ Duyên:
Vãn sinh Ngộ Duyên xin khấu kiến Tiên Quan thánh an!
Đệ tử có chỗ nào lễ nghi chưa đúng, xin Tiên Quan thứ lỗi!
Tiên Quan:
Ngộ Duyên không cần đa lễ! con hôm nay phụng thiên mệnh, theo
Thầy không ngại vất vả, vì cứu chúng sanh mà viết ra quyển sách
vàng ngọc, đáng lẽ phải khích lệ cho, ngày làm xong cuốn sách, công
đức vô lượng đấy.
Linh Quan:
Điện” này chuyên phụ trách khảo chứng Tam Bảo của nguyên Phật
tử đã đắc đạo, xin thỉnh Cổ Phật và Ngộ Duyên tạm nghỉ chân nơi này,
quan sát các vị Tiên Quan trong điện này xử lý ra sao trong việc thâu
viên nguyên Phật tử, khảo chứng ra sao về Tam Bảo, để ghi vào trang
vàng ngọc của Du Ký, chẳng lẽ không tốt đẹp sao.
Sư Tôn:
Tốt đấy! thật tướng của “Tam Bảo chơn truyền” là bao hàm cái cốt
lõi của muôn ngàn thứ kinh điển, có thể nói là quán xuyến cả lý, khí,
tượng. Hoà chung trong sắc, không, hữu, vô. Người tu nếu có thể
thông suốt, giác hành viên mãn, chứng Phật là không thành vấn đề,
đêm nay nhờ vào Thiên ân được ở trong thật cảnh tại nơi đây tiết lộ
hết Thiên Cơ trong đó!
Tiên Quan:
Nay có vị Tiên Quan dẫn đường thuộc “Cục Điều Tra” tại “Ngã Ba
Đường”, dẫn “Đắc đạo nguyên Phật tử” đến bổn điện khảo chứng
Tam Bảo.
Tiên Quan:
Vâng! Truyền nguyên Phật tử vào điện!
Quan Cõi Tiên:
Nguyên Phật Tử hãy vào điện!
Chỉ thấy mười mấy vị nguyên Phật tử, người nào cũng tay cầm thẻ bài, áo
mão chỉnh tề, sắc mặt hiền lành, nhờ Quan Cõi Tiên dẫn đến trước mặt bàn
làm việc, cúi đầu đứng đó!
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ nhất: chúc mừng mọi người, ta đây khảo
chứng danh tướng của Tam Bảo! các con có tu đức trong ba kiếp, rồi kiếp
này đắc đạo, được Minh Sư truyền thụ Tam Bảo, mọi người đưa ra đối
chứng!
(Quan Cõi Tiên nói xong, những nguyên Phật Tử đắc đạo, có người khuôn
mặt thấy đầy gió xuân, có người sắc mặt xanh xao, đờ đẫn nhớ không nổi
Tam Bảo, trong miệng ú ớ, hổ thẹn đứng đó).
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ hai: ta đây khảo vấn Điểm Truyền Sư,
Dẫn Bảo Sư, Phật quy lễ tiết, hễ những ai quên mất Phật quy lễ tiết, bất
minh thực nghĩa về cảm ơn giới luật, đều giao Quan Cõi Tiên dẫn đường dắt
đến phòng trị tội tại “Tử Dương Quan” bàn giao.
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ ba: ta đây kiểm tra lại thẻ bài, khảo vấn
quá trình tu đạo trên đời, nếu như tu sĩ trên đời tuy rằng có thể hành công tu
đức, nhưng vẫn không bỏ được thói hư, tật xấu hoặc là những người chấp
chước quan niệm về môn hộ cao thấp, đều giao Quan Cõi Tiên dẫn đường
đến “Tử Dương Quan” hoặc đến sám hối ở “Phòng Tu Luyện” tại các động
thiên, tịnh tu tâm tánh đấy!
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ nhất:
Vị nguyên linh thứ nhất hãy đến bàn làm việc khảo chứng về danh
tướng của Tam Bảo!
Nguyên linh A:
Đệ tử tên là… xin bái kiến Tiên Quan!
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ nhất:
Chúc mừng các con đã cầu đắc Thiên Đạo, tục ngữ có câu: hữu duyên
Thiên Lý lai tương hội, vô duyên đối mặt bất tương phùng. Hữu
duyên chính là người có thiện căn, xa tới cả ngàn dặm, vẫn gặp quý
nhân dẫn đường mà cầu đắc Thiên Đạo nếu vô duyên thì dù ở bên
cạnh đạo , cũng không hợp nhất với đạo. Hiện giờ con hãy đem Tam
Bảo con đã đắc được ra đối chứng!
Nguyên Linh A:
Tuân lệnh, theo đệ tử biết, Tam Bảo lúc con cầu đạo là:
1.Huyền Quan Khiếu chính là ở ☉, là then chốt để trời và người tương
thông, là nơi mà linh tánh loài người trú ở đó, cũng chính là cửa cổng
linh tánh ra vào lúc sống rồi chết đi rồi sống.
2. Khẩu Quyết: là… chính là chơn kinh, khi gặp tam tai bát nạn, sức
người không cách nào cứu vãn, chỉ cần thành tâm bày tỏ với bề trên,
trong tâm mật niệm chơn kinh, tự nhiên bề trên sẽ sai Tiên Phật đến
phù hộ, có thể phùng hung hoá cát, gặp nạn là được hoá giải.
3. Hợp Đồng: chính là cái ấn “Tý Hợi”(子 亥), là tín vật để thoát khỏi
cửu cửu tám mươi mốt kiếp nạn cũng là “thần ấn” để quy căn nhận
Mẫu.
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ nhất:
Tốt đấy! tốt đấy! ông Vương đã để danh tướng của Tam Bảo ghi
trong tâm, có thể qua được rồi! nhưng con đối với thật tướng thật
nghĩa của “Tam Bảo chơn truyền”, vẫn là chưa ngộ thấu triệt! ta hy
vọng con có thể thông qua cửa số hai mà đến “Tự Tu Đường” càng
lúc càng dốc sức tham ngộ “Tam Bảo chơn truyền”!
Nguyên linh A:
Cảm tạ Quan Tiên từ huấn, đệ tử lúc còn sống trên đời không thể đi
sâu vào tâm pháp của Tam Bảo, chỉ dụng tâm ở chỗ Thiên Mệnh và
Đạo Thống, hôm nay mới biết tầm quan trọng về tự tánh tự độ. Hy
vọng tu sĩ trên đời có thể nắm bắt thời gian, ngoại trừ việc cố gắng
trên danh tướng âm thanh của Tam Bảo, điều quan trọng nhất, vẫn là
phải thông suốt Thiên Tâm, Sư Tâm và ấn chứng của tự tánh, mới có
thể đạt tới liễu nguyện, trợ đạo và nhiệm vụ Thần Thánh về tự độ và
độ người ta, như con hiện giờ rõ ràng rồi, đã quá muộn rồi. Chỉ có thể
đến “Phòng Luyện Tâm” ở “Tự Tu Đường” cố gắng tiếp!
Quan Cõi Tiên ở bàn thứ nhất:
Vị nguyên linh thứ hai hãy bước tới khảo chứng về Tam Bảo.
Nguyên linh B:
Khấu kiến Tiên Quan, hậu học là họ Lý…
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ nhất:
Miễn lễ! ông Lý, theo những cái ông đắc được, hãy nói tam bảo cho
nghe.
Nguyên Linh B:
Tuân lệnh!
1.Huyền Quan khiếu: nhà Nho nói “Chí Thiện Bửu Địa”, là nơi dẫn dắt
cái tánh. Nhà Phật nói “Chánh Pháp Nhãn Tàng, Niết Bàn Diệu Tâm”.
Đạo gia nói: “Cửa Huyền Tẫn Là căn của Thiên Địa. Huyền Quan
Khiếu này là trung tâm của “Thiên Địa Nhân”, cái huyền diệu cả Quỷ
Thần cũng khó đoán, là Bí Bửu của bề trên từ cổ xưa đến nay không
khinh truyền, người đắc được có thể siêu phàm nhập Thánh, tu theo nó
có thể Thành Tiên Thành Phật.
2.Khẩu Quyết: Tiên Phật nói: hễ niệm chơn kinh, Thần Quỷ kính sợ, khẩu lệnh Tam Thiên, Bồ Tát giáng lâm, phải thành tâm bảo thủ, thật
tâm sám hối tu luyện, thì vạn lần niệm vạn lần cảm ứng, sau này qua
nam thiên môn cũng phải nhờ vào khẩu quyết chơn kinh này, giống
như ta hiện giờ tiếp nhận ấn chứng, tuyệt đối không được quên, càng
không được khinh khi, hãy cẩn nhớ trong tâm!
3.Hợp Đồng: làm quan thì nhờ tới ấn, tu đạo là nhờ hợp đồng, hợp đồng
chính là “Tý” “Hợi” “子” “亥” ấn, là bằng chứng đắc đạo. Chúa Giê-
su nói: ta nói các con nghe, ai muốn về Thiên Quốc của Thượng Đế,
nếu không thể giống trẻ con, tuyệt đối không thể bước vào, cho nên
ôm lấy trẻ con cho họ nắm tay chúc phúc cho họ!
Mọi thứ trên đây đều ví dụ khéo về danh tướng của Tam Bảo và tầm
quan trọng của nó .
Trên đây chính là những cái con lãnh ngộ về tâm đắc của Tam Bảo.
Quan Cõi Tiên:
Những gì ông Lý nói, về ý nghĩa và danh tướng của Tam Bảo tuy
rằng có thể suy diễn những cái tựa tựa giống mình nhìn thấy, nhưng
vẫn đánh vòng bên ngoài của nó, có thể nói biết nó là như thế nhưng
lại không biết tại sao nó như thế. Cảnh giới ngộ vẫn nằm ở chỗ “Hữu
sợ trụ”, chưa thể thật sự hiển hiện bổn tánh cho khớp với “Tam Bảo
chơn truyền”! nhưng ông Lý vẫn được gọi là Phật căn sâu dày có thể
nghe đạo rồi là ôm lấy đạo, chưa để mất đi Tam Bảo! chỗ ta cho qua !
hy vọng con qua được mấy cửa kia, có thể về “Ngộ Tâm Đường” thật
tốt mà dụng tâm tham ngộ!
Nguyên Linh B:
Cảm tạ Quan Tiên từ bi, tại hạ kiếp này tuy chưa thể thấu triệt huyền
cơ Đại Đạo, nhưng có thể thấm nhuần Thiên Tâm được Minh Sư
Nhất Chỉ điểm với lại được kết duyên với ứng vận Phật, thâu viên
Phật, Di Lặc Tổ Sư là cái duyên được bái kiến Phật, nghe pháp, cũng
không uổng phí kiếp này kiền thành ôm theo đạo.
Quan Cõi Tiên:
Vị nguyên linh thứ ba hãy bước tới khảo chứng về Tam Bảo!
Nguyên linh C:
Tại hạ là họ Trần…khấu kiến Quan Cõi Tiên.
Con… đã không nhớ Tam Bảo rồi…
Quan Cõi Tiên:
Ồ! chuyện tới lúc này! con chỉ có thể tiếp nhận những trừng phạt
thích đáng. Ta tuy từ bi, không nhẫn tâm thấy nguyên Phật tử bị đày
tới Địa Ngục chịu khổ! nhưng con thừa nhận được ân đức của Cửu
Huyền Thất Tổ mới có thể gặp được Đạo Vô Thượng, nhưng không
thể nảy mầm ra đạo tâm, ngược lại đem chính nghĩa trật tự này của vũ
trụ, xem là mê tín tồi bại, khinh khi cửa Thánh mà đeo đuổi công lợi,
hiện chỉ có thể nhờ vào nhân quả trên đời của con phán xét việc thăng
trầm!
Nguyên linh C:
Quan Tiên từ bi! Lúc còn sống trên đời do tôi không thể hiểu ứng vận
của Tam Tào Phổ Độ và Thiên Cơ vận chuyển khí số của Thiên Địa,
cho nên mới… xin Quan Cõi Tiên hãy cho tôi một con đường sống,
cho tôi qua cửa này đi!
Quan Cõi Tiên:
Thiên luật nghiêm khắc! Ta tuy với tâm hoài từ bi, nhưng về nhân
quả là tự làm ra tự chịu lấy, con vẫn phải theo Quan Dẫn Đường đi
đấy.
Sư Tôn:
Tông chỉ của Đạo là muốn để các nguyên linh dựa vào chơn lý này,
rửa sạch bụi bặm bị nhiễm mà trở về bổn tánh thuần khiết bổn lai!
cho nên mới dạy chúng sanh biết kính Thiên Địa, lễ Thần Phật, ái
quốc trung sự, đôn phẩm sùng lễ, hiếu cha mẹ, tín bằng hữu, hoà
hương lăng, cải ác hướng thiện là cái gốc để tuyên hoá. Xiển phát
Ngũ Giáo Thánh Nhân chi áo chỉ, khác tuân can thường chi cổ lễ, tẩy
tâm địch lự, tá giả tu chơn, khải phát lương tri lương năng, kỷ lập lập
nhân, kỷ đạt đạt nhân, chánh kỷ hoá nhân, vãn thế giới vi thanh bình,
hoá nhân tâm vi lương thiện, hoá thế giới vi đại đồng, là cái dụng.
Nào là mê tín thối nát? người đời hiện nay, khoa học vật chất văn
minh phát đạt, thường là quên đi hoạt động của tâm linh và luồng
dũng khí của đạo đức, cho nên mới càng lúc càng khổ não! Tam Bảo
trong Bạch Dương Kỳ, thật ra là bao hàm cả khối bảo tàng quý báu
của Thiên Địa, nào là chỉ xem danh tướng âm thanh thuộc về bề
ngoài của nó, mà phán đoán giá trị của nó?
Ngộ Duyên:
Hiện nay có rất nhiều đệ tử Bạch Dương cho là Thiên Cơ của Tam
Bảo đã bị tiết lộ trên tờ báo, đã mất đi Thiên Cơ và tác dụng của nó,
không biết lý này có đúng không? lại có rất nhiều tu sĩ cho rằng cầu
Tam Bảo chỉ là một hình thức bước vào con đường Đạo, không giá trị
gì cả, xin Sư Tôn khai thị.
Sư Tôn:
Ha ha, thật tướng của chơn đạo nào là văn tự có thể tiết lộ nó? ý
nghĩa về Thiên Cơ vốn là ở chỗ ngộ và chưa ngộ, người có thể ngộ
thì Thiên Cơ chẳng phải là Thiên Cơ, người không thể ngộ là đem
danh tướng của Tam Bảo cứ chiếu theo nó chỉ việc nuốt chỉ việc nhớ,
do chưa thể thật sự đắc nó cho nên vẫn là Thiên Cơ đấy!
Ngộ Duyên ơi! hiểu rõ cái lý vừa nói, đem phối hợp với câu nói:
Vạn pháp do tâm sanh, pháp là để dẫn dắt”, thì có thể hiểu rằng:
Tam Bảo chơn truyền”, đối với người cầu Đạo chưa được ngộ, là
một hình thức phải trải qua, còn về người “dẫn dắt cái tâm thông suốt
cái tâm”, thì là Thiên Cơ thật sự, thật sự là “Thiên Mệnh chơn
truyền”, “Đạo thống chơn truyền”, và “Tâm pháp tánh lý chơn
truyền”! được rồi, chúng ta hãy đến xem, vị quan tiên ở bàn làm việc
thứ hai, khảo chứng ra sao về Phật quy lễ tiết để ấn chứng với nhau!
Quan Cõi Tiên ở bàn làm việc thứ hai:
Vị nguyên linh thứ 5 hãy bước tới trình bày về Dẫn Bảo Sư và Điểm
Truyền Sư của mình!
Nguyên linh 5:
Khấu kiến Quan Cõi Tiên, tại hạ là họ Tạ… cầu đạo năm 1959, Điểm
Truyền Sư của con là Lý…, Dẫn Bảo Sư là Vương…, Thái… .
Quan Cõi Tiên:
Tốt đấy! Uống nước nhớ nguồn, tri ân bất vong, trong hồ sơ cũng
đúng như lời của con nói. Hiện giờ ta khảo vấn con, thế nào là “Phật
Đường điên đảo thác loạn”?
Nguyên linh 5:
Phật đường điên đảo thác loạn, ý nói bàn Phật, công cụ dùng để cúng
Phật, bái điện, lễ tiết hiến hương không đúng theo Phật quy.
Quan Cõi Tiên:
Đó là hình tướng của Phật đường, tuy rằng quan trọng, nhưng “Tâm
ngoại vô Phật”, điều quan trọng nhất chính là “Phật Đường Tự Thân”,
bản thân cơ thể con người mới là Phật đường danh chánh danh thuận,
tứ chi của mình như là công cụ cúng Phật, cặp mắt của mình như là
đèn Phật đăng, miệng lưỡi của mình như là âm thanh của kinh Phật,
cho nên hễ là hành vi trong cuộc sống hằng ngày không đoan chính,
nói chuyện thị phi, tâm nhãn bất chính, đều là Phật đường điên đảo
thác loạn, tâm thành là nhang, tâm kính là lễ, cho nên đốt nhang lễ
Phật cũng là dẫn đường cho “Phật Đường tự thân” hợp nhất với “Phật
đường hình tướng” ở bên ngoài .
Nguyên linh 5:
Cảm tạ Quan Cõi Tiên khai thị, đệ tử hiểu rồi.
Quan Cõi Tiên:
Khi con phát tâm tu đạo, Phật đường tự tâm đã được gầy dựng lên
(thiết lập Phật đường), thốn thổ2 này mới là Phật đường. Cho nên ta
hy vọng tu sĩ trên đời, về mặt tuân thủ Phật quy, đừng chỉ là thân xác
tại Phật đường mới hạ tâm xuống, hạ khí xuống, cung kính từng tí.
Mà trong khi bước ra Phật đường, trong cuộc sống hàng ngày, lại
quên đi Phật quy của Phật đường tự thân! phải biết rằng hễ những ai
lập nguyện không thể thực sự hành nguyện liễu nguyện, chính là bất
tuân Phật quy! Hễ những ai cản trở phá hoại Đại Sự Phổ Độ thâu viên
Tam Tào, cũng là bất tuân Phật quy! Hễ những ai do lời nói hành vi
không thận trọng mà ảnh hưởng đạo thân hoặc hậu học tu đạo, cũng
là bất tuân Phật quy! hễ những ai không tồn tâm bình đẳng mà khinh
khi môn giáo khác (như là chùa miếu Hồng Dương Kỳ), cũng là bất
tuân Phật quy, hễ chưa hiện ra lời nói và hành vi, nhưng dấy lên mọi
thứ tâm bất thiện bất chánh, như là có tâm tham lam, cái tâm sân hận,
cái tâm ngu si, cái tâm vọng tưởng, cái tâm trả đũa, cái tâm tà kiến,
cái tâm tà ác, cái tâm đổi trắng thay đen, cái tâm cuồng vọng, cái tâm
tự cao tự đại, cái tâm ích kỷ, cái tâm đố kỵ, cái tâm tà dâm v.v… mọi
thứ tâm niệm bất thiện bất chánh, đều là điên đảo thác loạn tại Phật
Đường tự thân!
Cho nên nói: “không sợ cái niệm dấy lên, chỉ sợ giác ngộ trễ”, điên
đảo thác loạn tại Phật đường tự thân, phải giác ngộ kịp thời mà thành
tâm thành ý sám hối trước Phật Di Lặc, cầu xin xá tội dung khoan,
triệt để sửa lỗi, làm lại từ đầu, lập nguyện liễu nguyện, lời nói khớp
với hành vi, gánh lấy Thánh nghiệp về pháp thuyền Bạch Dương là
cứu thế thay trời độ người, có Phật lực có tự lực như thế , thì những
tội nghiệt không cái nào không bị xoá đi, vọng tâm không cái nào
không bị giáng phục.
Ngộ Duyên:
Xin hỏi Quan Tiên, tại sao hễ Phật đường điên đảo thác loạn, nhất
định phải xin Di Lặc Tổ Sư xá tội dung khoan, mà không cầu xin
Phật Tổ khác xá tội dung khoan, chẳng lẽ Phật Tổ khác không từ bi
sao?
Quan Cõi Tiên:
Câu hỏi này tốt đấy! không phải nói Phật Tổ khác không từ bi, tại vì
Di Lặc chính là Cổ Phật ứng vận thâu viên, yêu cầu chứng Phật tại
nhân gian, tổ chức Long Hoa Hội. Trong Tam Kỳ Mạt Kiếp này, đặc
biệt có duyên với chúng sanh! vì là ứng vận ứng thời, cho nên các vị
Tiên Phật Thần Thánh, Thiên Long Bát Bộ, chuyển luân Thánh
Vương, đều hết sức hết lòng hỗ trợ Di Lặc Phật lo liệu việc thâu viên.
Cứu lấy người lương thiện, gọi tỉnh giấc người mê muội, để làm
những Phật tử trong Thiên Địa vào kỳ Hội Nguyên kế tiếp, tiến tới là
quét sạch nghiệt tử trên đời, (những người không biết Nhân, Nghĩa,
Đễ, Sỉ, Hiếu, Lễ, Trung, Tín, làm những chuyện Thập Ác Bát Tà,
hoặc những người tại đạo tràng biệt lập môn hộ, tạo sức ảnh hưởng
cho riêng mình, tham tiền tài hưởng thụ, tham được hậu học phụng
dưỡng, tranh công quả, Sư Tâm Tự Dụng, khinh khi Sư, làm trái với
Tổ Sư, tự cao tự đại, khinh khi tiền nhân, xem hậu học và Phật
Đường là sản nghiệp riêng của mình). Nhóm ác nghiệt này không đào
thải đi, làm sao chỉnh đốn đạo vụ và thế giới hỗn loạn kia! Rồi nhân
gian ô trược làm sao có thể biến thành Tịnh Thổ Nhân Gian? rồi
những ngày tháng Nghiêu, Thuấn làm sao có thể gặp lại trên đời? cho
nên điên đảo thác loạn ở Phật Đường tự thân, nhất thiết phải cầu xin
Di lặc Tổ Sư xá tội dung khoan, nếu không sẽ bị loại ra ngoài vòng
Đại thâu viên”, “Đại đoàn viên” mà trầm luân trong sáu ngã luân hồi. Tất nhiên những người sám hối và là đối tượng thuộc những chánh
giáo khác, chỉ cần là phát từ thành tâm và đối mặt với “hoá thân” của
chơn lý, đều là những cái được “thiên tâm” chấp nhận.
Vị nguyên linh thứ 6 hãy bước tới khảo chứng về Phật quy.
Nguyên linh thứ 6:
Khấu kiến Quan Tiên, Điểm Truyền Sư và Dẫn Bảo Sư của ông Chu
tôi là…
Quan Cõi Tiên:
Làm sao đấy!
Nguyên linh 6:
Cung kính bẩm thưa Quan Cõi Tiên, đệ tử vì nghe người ta nói, Tam
Bảo đã bị báo chí và tạp chí đăng công khai rồi, Thiên Cơ đã bị tiết lộ
rồi, Tam Bảo đã bị mất hiệu lực! Do đó, phải cầu đạo lại từ đầu, lãnh
nhận chơn kinh một lần nữa, mà quên đi Điểm Truyền Sư, Dẫn Bảo
Sư lần trước…
Quan Cõi Tiên:
Hí! con là tam tâm lưỡng ý, là người đạo tâm không vững đương
nhiên bị tà ngôn lừa rồi, trong hồ sơ của con cũng ghi như vậy. Niệm
tình con khai thật, ghi vào Sách Du Ký, đóng góp trong việc chỉnh
đốn đạo bàn, ta không phạt con, phải biết rằng môn đồ Bạch Dương,
tuy được “Minh Sư nhất chỉ điểm” là chỉ ra cho biết chánh môn tại
nơi nào, nhưng Nhãn, Nhĩ, Tỵ, Thiệt, Thân, Ý, lục căn nếu không đi
theo chánh môn mà đi bàng môn, che giấu “tánh vương”, thì lục căn
trở thành lục tặc, như thế thì “Điểm khai chánh môn”, cũng không bổ
ích trong việc tu hành, có khác gì với chưa đắc “Minh Sư nhất chỉ
điểm”?
Còn về nhóm kia là người cuồng vọng, toàn là tà kiến, vì xem Tam
Bảo chơn truyền là thần chú và bùa hộ thân để tiêu giải tai nghiệt cho
thân xác. Cho nên hễ báo chí và tạp chí đăng công khai Tam Bảo, thì
cho là Thiên Cơ đã bị tiết lộ, Tam Bảo đã mất hiệu lực, do vậy mà đi
điểm đạo lại và truyền chơn kinh hợp đồng một lần nữa.
Ha ha! nhóm này “tà nhãn” chỉ nhận thức danh tướng của Tam Bảo,
bất minh Tam Bảo tâm pháp, không biết dựa vào Tam Bảo tâm pháp
tự tu tự ngộ “tự tánh thiên chơn Phật”, phải biết hàm ý trong Kim
Cang Kinh “ứng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm”, cho nên “Minh Sư nhất
chỉ điểm”, không được nghĩ nó là một điểm, không được chỉ dừng lại
ở chỗ đầu ngón tay này và ở Huyền Quan này, mà quên mất chỗ ngón
tay chỉ vào chính là “Tiên Thiên bổn giác, tự tánh chơn phật” đấy!
cho nên thật tướng của Tam Bảo chơn truyền nào là báo chí tạp chí
có thể tiết lộ được, nói thêm về hàm ý của thiên cơ là có nhiều tầng
lớp:
1.Đối với việc không thể nói cho nghe, gọi là Thiên Cơ. Tại vì nói cho
nghe sẽ quấy nhiễu ông ta, hại ông ta.
2. Nói cho nghe nhưng không thể cho y hiểu thật sự, cũng là Thiên Cơ.
Đệ tử Bạch Dương hiện nay đối với danh tướng về Tam Bảo, tuy được
nghe, nhưng có mấy ai hiểu rõ trong tâm về thật tướng, thật nghĩa của
Tam Bảo chơn truyền? cho nên “chơn Thiên Cơ” của Tam Bảo vẫn là
giữa cái ngộ và chưa ngộ! báo chí tạp chí chỉ có thể tiết lộ danh tướng
của nó, nào có thể tiết lộ “chơn Thiên Cơ” của nó?
3. Những chuyện chưa đến lúc cũng gọi là Thiên Cơ. Như là Di Lặc Phật
là thâu viên Phật trong mạt hậu nhất chước của nguyên hội này. Lúc
đó phải ứng vận vào trong hội Mùi, mà hiện này chỉ là Ngọ Mùi giao
tiếp mà thôi, cho nên chuyện này cũng thuộc về Thiên Cơ đấy!
Ngộ Duyên:
Đêm nay đệ tử thật sự được bổ ích khá nhiều! tin rằng tu sĩ nếu đọc
được sách này chắc chắn có thể phá giải nhiều thứ mê hoặc. Người
thối chí trên đường đạo chắc chắn có thể chỉnh đốn lại Đạo chí.
Người hộ Đạo cũng chắc chắn càng có lòng tin cống hiến vì Đạo đấy.
Sư Tôn:
Đêm nay cảm tạ các vị Quan Cõi Tiên vì Đạo bàn đóng góp hết tâm
sức khá nhiều, do thời gian giới hạn, hai ta xin từ biệt nơi đây, lần sau
gặp lại! Ngộ Duyên từ biệt các vị Tiên Quan, chúng ta về Phật Đường!
Đã về đến Phật đường, Ngộ Duyên linh thể hoàn nguyên! Ta về đây.