Chia Sẻ:
http://ngocduccung.edu.vn/book_chapter?alias=hoi-3-thien-phat-vien-du-ky-ngoc-duc-cung
HỒI III
Huyền quan chí quang phân thanh trược
玄 關 誌 光 分 清 濁
Giác mê trần tịnh giai tâm cơ
覺 迷 塵 淨 皆 心 機
Nhị tâm hành sự nan hữu thành,
二 心 行 事 難 有 成,
Bát đức thủ toàn trì tâm kinh.
八 德 守 全 持 心 經
Túc thế phúc tuệ kết chánh quả,
宿 世 福 慧 結 正 果,
Chủ nô giai phục quy thánh tăng.
主 奴 皆 服 皈 聖 僧
Ta chính là Nhị Bát Tinh Túc, phụng Mẫu Chỉ giáng lâm Phật đường, trước
tiên khấu đầu Lão Mẫu, phân ban nghiêm chỉnh, trấn thủ Phật đường, bảo vệ
Tam Tài và bài vàng ngọc Du Ký.
Thiên phật viện du ký.
Tế thế hóa kiếp bẩm thiên tâm,
濟 世 化 劫 禀 天 心,
Công tư phân minh chúng nhân khâm.
公 私 分 明 眾 人 欽
Hoạt bát tâm nhãn quan Du Ký,
活 潑 心 眼 觀 遊 記,
Phật âm phương tiện thích duyên cầm.
佛 音 方 便 適 緣 琴
Ta chính là Tế Công Hoạt Phật, là Thầy của con đấy, nay phụng Mẫu
Chỉ, giáng lâm Phật đường, cung kính diện kiến Mẫu Nương; gặp lại các đồ
đệ tại Phật đường hôm nay, viết tiếp bài vàng ngọc, các vị Thần phù hộ, Thiên” “Nhân” cùng trên Phật điện, Tam Tài đứng hầu, không được ồn ào, cung kính nghe lời phán.
Ha ha, xong.
Tam Bảo tâm pháp chơn thật nghĩa, Phật tử hà nhân triệt vô nghi.
三 寶 心 法 真 實 義 , 佛 子 何 人 澈 無 疑
Phật quy bất thủ sai vọng khởi, lai do bất minh phí tâm cơ.
佛 規 不 守 猜 妄 起 , 來 由 不 明 費 心 機
Di Lặc hạ sanh kinh hữu ký, tịnh thổ khai xuất thâu viên kỳ.
彌 勒 下 生 經 有 記 , 淨 土 開 出 收 圓 期
Bạch Dương pháp thuyền ứng thiên thời, Long Hoa tam hội chúng giai tri
白 陽 法 船 應 天 時 , 龍 華 三 會 眾 皆 知
Sơ hội yếu hóa chư thanh văn, cửu lục la hán thăng thiên trì
初 會 要 化 諸 聲 聞 , 九 六 羅 漢 昇 天 墀
Nhị hội kế đoạn vô minh hải, cửu tứ thanh văn chứng hoàng nhi.
二 會 繼 斷 無 明 海 , 九 四 聲 聞 證 皇 兒
Tam thứ Long Hoa tâm điều phục, cửu nhị la hán vĩnh vô si.
三 次 龍 華 心 調 伏 , 九 二 羅 漢 永 無 痴
Đấu suất thiên thượng đại phật tôn, đại nguyện hạ sanh tàng thiên cơ.
兜 率 天 上 大 佛 尊 , 大 願 下 生 藏 天 機
Thập bát Minh Sư thừa thiên ý, đảo giá từ thuyền truyền đạo thi.
十 八 明 師 承 天 意 , 倒 駕 慈 船 傳 道 詩
Tẩu mã tuyên thánh khổ bất từ, chư thiên đồng trợ thử đại nghĩa.
走 馬 喧 聖 苦 不 辭 , 諸 天 同 助 此 大 義
Các lập thệ nguyện hạ trần thế, tùy hiển thần thông mạch vạn chi.
各 立 誓 願 下 塵 世 , 隨 顯 神 通 脈 萬 枝
Đồng chí đồng đức đồng thụ ký, lãnh liễu tịnh thổ tiên phong kỳ.
同 志 同 德 同 受 記 , 領 了 淨 土 先 鋒 旗
Thùy tri ta bà như mê trận, Phật tử hạ thế nguyện thành hôi
誰 知 娑 婆 如 迷 陣 , 佛 子 下 世 願 成 灰
Danh lợi lưỡng tự thị hắc vân, phúc liễu tánh thiên phật tâm si.
名 利 兩 字 是 黑 雲 , 覆 了 性 天 佛 心 痴
Đạo bàn bổn hướng liên quốc khải, như kim phân môn tử ai đề .
道 盤 本 向 蓮 國 啓 , 如 今 分 門 子 哀 啼
Vi sư tâm thương tử hệ lệ, bạch dương đạo mạch thùy năng y.
爲 師 心 傷 子 系 淚 , 白 陽 道 脈 誰 能 醫
Từ nương thiên chỉ khai phật viện, đấu suất thiên huy tảo vạn nghi.
慈 娘 天 旨 開 佛 院 , 兜 率 天 輝 掃 萬 疑
Thiết vọng du ký tảo thành tựu, điểm tỉnh tiên phong chư Phật cơ.
切 望 遊 記 早 成 就 , 點 醒 先 鋒 諸 佛 機
Chơn ngã của con người, là một khối linh quang hư không, sáng suốt
tròn trịa, có tính giác chói rọi, vốn là không vật gì trong đó, nào có dính bụi
bặm? lại cần chi nhờ vào một pháp nào ? thêm việc làm không cần thiết? chỉ
do chúng sanh rơi trong phàm trần, cố chấp về vạn hữu, chấp chước về hình
tướng, chưa thể ngay trong hình tướng thoát khỏi hình tướng, dẫn đến chơn
như bổn lai, như mặt trời bị mây che khuất, hạt minh châu bị dính bụi, làm
cho ánh sáng không được chói rọi. Hiện nay được nghe đạo vô thượng, nhận
đắc tâm pháp chơn truyền, Phật tử tuy đông, nhưng do chưa được tìm hiểu
sâu sắc “Như Lai Thật Tướng”, chỉ cố chấp lý luận về âm thanh sắc tướng,
không thể dẫn dắt cái tánh dốc sức đi thực tiễn, như là vẽ cái bánh ăn cho đỡ
đói, cuối cùng vẫn không được no, còn có người tự cho mình là thông minh,
cố chấp về bốn thứ bàng môn là: “Thuật”, “Lưu”, “Động”, “Tĩnh”, nào
biết đã rời xa cái Đạo Vô Thượng tự nhiên đấy! hiện nay được Hoàng Mẫu
đại từ đại bi, và Di Lặc Tôn Phật, đại khai cổng cửa từ bi, cho phép truyền
miệng những diệu ý của Tam Bảo tâm pháp, hầu mong Đạo Vô Thượng
được sớm ngày phổ biến dưới gầm trời, phát ra hào quang vô cùng tận, soi
chiếu Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới.
Thiên phật viện du ký .
Tam Bảo của Thầy truyền cho, là “Quan”, “Quyết”, “Ấn” vốn là từ
xưa đến nay không tiết lộ, là bảo vật bí mật không truyền cho người không
được phép nhận. Chính là Vua của chư pháp, phổ cập Tam Tào, là tâm pháp
thâu gồm “thượng căn”, “trung căn”, “hạ căn”. Cho nên hàm ý của Tam Bảo,
những người cần đi sâu vào là hiểu bề sâu của nó, những người chỉ cần thô
thiển thì thấy nghĩa cạn của nó. Căn cơ của Tam Thừa đối với việc cảm
nhận về Tam Bảo chơn truyền, đương nhiên là có khác nhau. Nhưng nói
chung Tam Bảo chơn truyền xác thực là Tâm Pháp Siêu Sanh Liễu Tử, và là
một “Mật Pháp”. Trong đó bao gồm ba thứ là “Đạo thống chơn truyền”,
Thiên mệnh chơn truyền”, “Tâm pháp chơn truyền”. Tuy rằng Phật tử đắc
đạo là nhận đắc Tam Bảo từ Điểm Truyền Sư có gánh vác Thiên Mệnh,
nhưng chơn lý tiềm tàng trong Tam Bảo vẫn y nguyên không bị giảm bớt tí
nào. Phật tử đắc đạo nếu như có thể tu trì theo Tam Bảo chơn truyền, thì
kiếp này tu trì, là kiếp này được giải thoát, không bị rơi vào sáu ngã luân hồi.
Còn có thể diện kiến Phật, nghe pháp, chứng quả trong Long Hoa tam hội.
Thầy thấy có điều đáng tiếc, là đệ tử Bạch Dương, thông thường cứ
xem trọng về Thiên Mệnh chơn truyền, không chú trọng về tâm pháp chơn
truyền. Tiên Phật có liên tiếp khai thị cho người đời biết rằng, tuy là đã đắc
Thiên Mệnh chơn truyền, nếu không chơn tu thật luyện, thì y chang với
chưa đắc Minh Sư nhất chỉ điểm. cho nên đắc được cái chơn, cũng phải tu
lấy cái chơn, mới có thể thánh phàm như ý, tương trợ nhau thành tựu cho
nhau, là được siêu sanh giải thoát tự tại không bị cái khổ về sanh tử luân hồi;
nếu như cứ là đắc được cái chơn, tu lấy cái giả, thì vẫn bị rơi vào trong sáu
ngã luân hồi.
Thông thường là con người “hạ căn” không thể ngộ thấu triệt diệu ý
thâm sâu của Tam Bảo, chỉ xem Tam Bảo là công cụ để được bình yên, tiêu
tai thoát nạn. Sau khi đắc Tam Bảo rồi khi thì quý lấy, khi thì quên lãng,
giỏi lắm cũng chỉ là cảm phục dưới sức thần thông hiển hóa của Tam Bảo
mà giữ lấy đạo tâm theo dạng hạt mầm mà thôi. Đối với người “trung căn”
là người trung thừa, thì Tam Bảo như là tín vật để thoát khỏi kiếp nạn, thông
thiên về trời, tuy rằng có thể phát tâm thành khẩn tu hành, nhưng đối với
chơn lý tiềm tang trong Tam Bảo có một khoảng cách rất xa, uổng phí tâm
huyết của Thầy đi thành toàn.
Những người là “thượng căn” , nhận thấy Tam Bảo chính là diệu ý của
Ngũ Giáo, dù thiên kinh vạn điển cũng không ngoài Tam Bảo, sau khi đắc
Tam Bảo, quyền quyền phục ưng, nhưng trong tâm có điểm trụ lại, cũng rời
xa Thiên Nhiên bản lai.
Nếu là người “thượng thượng căn”, sau khi đắc Tam Bảo, trong
khoảnh khắc ngộ ra tự tánh Lão Mẫu, đích thân thấy cõi Thánh là Vô Cực
Lý Thiên, đủ cả vạn thứ thiện, công đức viên mãn, tâm thông suốt Thái Cực
trong hư không, tròn trịa không trở ngại, vĩnh viễn giác ngộ không mê muội,
dù duyên khởi nhưng “tánh không”, đồng nhất một thể Đại Từ Đại Bi, làm
quyến thuộc của Di Lặc tùy duyên mà liễu nguyện, thay trời tuyên hóa,
đồng trợ Thiên Bàn. Chuyển hóa ngũ trược ác thế trở thành Tịnh Thổ Nhân
Gian, là thế giới đại đồng thiên đàng tại thế đấy! những lời trên đây, câu nào
cũng là chơn thật, mong rằng Phật tử trên đời, tìm hiểu sâu vào, thể ngộ sâu
vào, rồi tham chiếu thực tế với Quyển Du Ký này, là tự nhiên giác ngộ ra.
Ngộ Duyên ơi, đồ đệ cưng! thời gian linh du đêm nay đã đến, mau mau
để linh tánh tịnh lại, theo Thầy lên đài sen, Nhị Bát Túc Chủ, xin hãy
nghiêm chỉnh hộ trì Phật đường, hai ta xuất phát đây!
Ngộ Duyên:
:Khấu kiến Sư Tôn, chào buổi tối! đêm nay được Sư Tôn từ bi, khai
thị diệu ý của Tam Bảo chơn truyền, chúng sanh có phước, được
nghe thánh huấn chí quý như thế, tin rằng chắc chắn sẽ có một phen
dốc sức đi khai thác lộ trình tâm cảnh đấy.
Sư Tôn:
:Đạo vốn là Vô Danh, miễn cưỡng đặt tên là Đạo. Pháp vốn là vô pháp,
miễn cưỡng lập ra Tam Bảo. Mọi thứ “Tâm pháp” đều là tùy duyên
mà chuyển hóa, mong rằng bài nói về tâm vừa rồi, có thể giúp cho
Phật tử tu đạo có chuẩn mực để noi theo.
Thời gian không còn sớm, hai ta vẫn là đến “Cục Điều Tra Vong
Hồn”, tiếp tục thăm viếng để viết Quyển Du Ký.
Ngộ Duyên:
:Bên tai tiếng gió vù vù, chỉ thấy đài sen bay nhanh tiến tới, hai mắt bị
gió thổi mở không ra, bỗng nhiên tốc độ bay chậm lại dần dần, sau đó
dừng hẳn lại.
Sư Tôn:
:Ngộ Duyên! đã đến “Cục Điều Tra”, mau mau chỉnh sửa y phục cho
ngay ngắn, qua bái kiến Tiên Quan.
Tiên Quan:
:Cung nghênh Cổ Phật cùng đồ đệ một lần nữa giáng lâm, tiểu Quan
đây phụng mệnh đợi chờ tại đây lâu rồi.
Ngộ Duyên:
Bái kiến Tiên Quan, không biết đêm nay định viếng thăm nơi nào?
Tiên Quan:
Đêm nay chúng ta hãy đến viếng thăm “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong
Linh Đắc Đạo", thế là ba người quay mình lại hướng bên trái đi,
thẳng tới cuối hành lang tòa nhà màu đỏ, chỉ thấy trong phòng bàn
ghế sạch sẽ cửa nẻo sáng sủa, rực rỡ mới toanh, chánh điện có treo
một tấm biển ở phía trên, trên biển ghi: “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong
Linh Đắc Đạo”.
Ngộ Duyên:
Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Đắc Đạo” này rộng rãi thanh nhã, hơi giống nhau với hai “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Bình
Thường” và “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Có Thiện Hành”, trong phòng các vong hồn trong tay cầm một thẻ bài màu hoàng kim,
an nhàn ngồi trong phòng, đọc sách trò chuyện, tự do tự tại.
Sư Tôn:
Các vong hồn trong phòng, đều là những người được Thầy điểm hóa
đắc đạo lúc còn sống, con có thể đi vào, đích thân thăm viếng.
Tiên Quan:
Các vong hồn chú ý! hiện giờ Thầy của các ngươi cùng với Ngộ
Duyên đến phòng này thăm viếng, viết ra quyển sách Thiên Phật
Viện Du Ký, để cảnh tỉnh người đời, các ngươi hãy mau mau qua
tham kiến.
Các Vong Hồn:
Khấu đầu tham giá Sư Tôn, bái kiến Ngộ Duyên Sư Huynh.
Sư Tôn:
Các đồ đệ miễn lễ.
Ngộ Duyên:
Các vị đạo thân không cần đa lễ.
Sư Tôn:
Hễ là người đắc đạo, có làm những việc thiện việc ác lúc còn sống,
Linh Quan cõi Tam Tào hằng ngày tra công và lỗi, ghi lại thành hồ sơ,
gởi đến nơi này và “Cục Tam Quan”, “Cửu Cửu Tử Dương Quan”.
Ngộ Duyên! con nhìn thấy trên đầu họ phải chăng đều có một dấu ấn?
đó là dấu ấn được Thầy điểm hóa, công đức càng cao, tự tánh càng
thanh, dấu ấn đó càng sáng, hào quang trên đầu vòng theo dấu ấn đó
càng thấy chói rọi. Có những ánh màu rực rỡ là màu hoàng kim, bạc,
tím, v.v…phải nói là tia ánh vàng vô cùng tận, vun đầy khí cát tường,
chói rọi thật không thể tưởng tượng. Nếu là sau khi đắc đạo, ngược
lại đi làm những việc bại đức thối chí, khinh thường tôn giáo người ta,
phỉ báng thánh hiền, hỗn loạn giáo hóa, phá hoại pháp lực, tuy rằng
trên đầu vẫn còn dấu ấn được Thầy điểm hóa, nhưng màu sắc thấy ô
trược như bùn lầy. Cho nên thiện ác công lỗi của con người, một tí ti
cũng khó che giấu bề trên, giỏi về giám định màu sắc, giỏi về quan
sát luồng khí, tự nhiên có thể hiểu được công trình tu đạo của họ.
Ngộ Duyên:
Xin thưa Sư Tôn, Tiên Quan, đồ đệ ngốc phải chăng có thể nói
chuyện với vong hồn, tìm hiểu sâu thêm một tí?
Tiên Quan:
Du Ký vốn là ghi chép lại những chuyện thực tế, những cảnh thực tế,
để cho người đời tham khảo trong việc tu đạo, huống hồ chi viết sách
là khâm phụng Thánh Chỉ của Vạn Linh Chủ Tể là Minh Minh
Thượng Đế, đương nhiên có thể gọi vong linh đến phỏng vấn hỏi
thăm chứng kiến. (Sau đó Tiên Quan đã chỉ vào một ông lão, một bà
lão, một phụ nữ, một thanh niên, một đứa bé, tổng cộng 5 vong linh
bước tới).
Tiên Quan:
Ngộ Duyên phụng chỉ viết sách ngao du đến đây, hễ có hỏi điều chi,
các ngươi đều phải thật lòng trả lời cho biết từng sự việc, không được
che giấu, sau này xong quyển sách, những công lao do việc cụ thể của
các ngươi mà cảm hóa người đời, cũng có thể tăng thêm điểm công
đức cho các ngươi.
Ngộ Duyên:
Cảm tạ Tiên Quan đã tạo điều kiện cho, tôi xin thỉnh giáo ông cụ này
trước!
Xin chào ông cụ Sư Huynh, tôi thấy ông dáng vẻ nghiêm chỉnh, mặt
mày hiền hậu trên đầu có luồng ánh sáng màu trắng cao 2 đến 3 tấc,
tại Huyền Quan có một chấm dấu ấn màu đỏ, trong veo sáng suốt, có
thể biết được ông cụ Sư Huynh lúc còn sống trên đời, chắc chắn là
người chơn tu. Ông hãy kể sơ qua về việc ông tu đạo ra sao, giới
thiệu cho người đời một gương mẫu có được không?
Ông Cụ:
Khấu kiến Sư Tôn, cảm tạ Tiên Quan, hôm nay có cơ duyên đến nơi
này, đều là được thấm nhuần đại ân đại đức của Thầy, thành tựu cho
mới có. Tôi lúc còn sống là người chợ Tam Trùng huyện Đài Bắc,
con của tôi từ nhỏ thích lạy Phật học đạo, tôi cũng được y dẫn dắt đến
Phật đường được Thầy điểm hóa cho cầu đạo. Do tôi tuổi tác đã cao,
con cái đều có thể tự lập, cho nên có thể chuyên tâm một lòng hướng
tới đạo mà đi. Tất nhiên tôi cũng phải cảm tạ Tiền Hiền và Giảng Sư
đã tốn nhiều công sức thành toàn tôi, từ lúc tôi không ngừng tiếp thu
chơn lý, thể ngộ ra tình đời đều là giấc mộng hư không ảo huyền, cho
nên những ngày tháng còn lại trong cuộc đời tôi đều cống hiến cả vào
việc Tam Thí là Tài Thí, Pháp Thí, Vô Úy Thí. Như là in kinh sách,
mua mạng phóng sanh, trợ giúp người gặp khó khăn cứu giúp người
nghèo, đều không dám kém hơn người ta. Còn tranh thủ cơ hội giảng
chơn lý cho mọi người nghe, lại thường trích thời gian đi tham gia
việc tu sửa cầu đường, quét dọn Phật đường. Đạo thân đều khen tôi
công đức vô lượng, còn tôi thì nhận thấy đó là bổn phận con người
nên làm, một tí ti cũng không dám suy nghĩ về bất kỳ công đức gì.
Nếu gặp đạo thân phê bình tôn giáo khác, khinh khi môn phái khác,
tôi luôn chỉ cho họ biết chơn nghĩa về pháp tâm bình đẳng, cho họ rõ
Phật tánh vốn là bình đẳng. Trải qua như thế được 7 năm, tôi hết tuổi
thọ viên tịch, được phúc thần tại địa phương dẫn đến đây là “Phòng
Ngồi Đợi Cho Vong Linh Đắc Đạo”.
Trên đây chính là quá trình sơ lược việc tu hành của tôi, hy vọng
được truyền đạt lại cho người đời biết, tranh thủ trong lúc còn trẻ sớm
một chút đi tìm Minh Sư, chỉ điểm con đường quang minh đại lộ,
nhất thiết đừng giống tôi đến khi biết tu, còn lại những tháng ngày đã
chẳng được bao nhiêu, chỉ có nhắm mắt lấy làm tiếc thôi.
Sư Tôn:
Tam Thế Phật duyên đắc chơn tu, Đại Đạo vô tư hữu duyên cầu.
三 世 佛 緣 得 真 修 , 大 道 無 私 有 緣 求
Tam thí kiêm hành bất chấp đức, dã tu niên thiếu tảo dụng chu.
三 施 兼 行 不 執 德 , 也 需 年 少 早 用 周
Đệ tử cưng! con tuy rằng đắc đạo chỉ có 7 năm, nhưng có thể lập tức
phát chơn tâm mạnh dạn tiến thẳng lên, lại có thể duy trì cái tâm về bình
đẳng pháp, làm đủ tam thí, mới có kết quả ngày hôm nay, tin rằng con chắc
chắn có thể thông qua cuộc khảo chứng tại “Cửu Cửu Tử Dương Quan”, mà
bước vào “Thiên Phật Viện” hưởng thụ thanh phước đấy.
Ngộ Duyên:
Đại đạo vô tư duy đức phụ, công tu công đắc hướng chơn như
大 道 無 私 唯 德 輔 , 公 修 公 得 向 真 如
Nhất phân canh vân đắc nhất quả, tận liễu báo thân chứng pháp khu
一 分 耕 耘 得 一 果 , 盡 了 報 身 證 法 軀
Quá trình tu hành của ông cụ Sư Huynh, xác thực là làm người ta
khâm phục, đáng tiếc là trong những ngày tháng có giới hạn, không
thể đạt tới cái quả cực điểm, điều này có thể làm một tấm gương sáng
cho những ai lúc còn trẻ không biết bước vào con đường đạo. Vị Sư
Tỷ này ơi, mới nãy nghe tâm đắc về tu đạo của ông cụ Sư Huynh thật
sự làm người ta cảm động, tại sao Sư Tỷ nghe xong, nước mắt không
ngừng rơi, cúi đầu không nói gì cả? ta xem trên đầu Sư Tỷ có dấu ấn
màu đỏ nửa sáng nửa mờ, không biết phải chăng có thể đem quá trình
tu đạo của Sư Tỷ đóng góp vào trong nội dung của Sách Du Ký?
Bà lão:
Khấu kiến Sư Tôn, hổ thẹn đối mặt với Tiên Quan.
Khải khai thần Khẩu lệ liên liên, tại sanh bất tri học tiền hiền.
啓 開 唇 口 淚 漣 漣 , 在 生不 知 學 前 賢
Dương thọ xát nã dĩ mãn tận, thốn công vi kiến trẩm hội tiên.
陽 壽 刹 那 已 滿 盡 , 寸 功 未 見 怎 會 仙
Lúc còn sống trên đời, tôi là người ở Cao Hùng, ông chồng chết sớm,
để lại một trai, một gái, đều nhờ vào tôi sống một mình không tái hôn
giúp việc nhà cho người ta được trả lương ít ỏi, ngậm đắng nuốt cay
nuôi con nên người, tôi do lúc trẻ làm việc quá sức, đợi tới sau khi
con cái lập gia đình hết, người tôi bị bệnh, cơ thể suy nhược, may
mắn được đứa con biết hiếu thảo, cuộc sống gia đình mới được bình yên.
Có một ngày, người trong xóm đến nhà chơi, nói nhiều thứ chuyện
báo ứng về nhân quả, lại có lòng tốt thành toàn tôi đi cầu đạo lạy Phật,
tôi tuy rằng không biết lý lẽ Phật Giáo, nhưng có một tấm lòng thành
khẩn. Nhưng trong suốt cuộc đời chưa có hành công lập đức, cũng
không có phạm lỗi lầm lớn, đến khi 70 tuổi , mạng hết tuổi thọ viên
tịch, linh hồn về đến đây là “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Đắc
Đạo”, so với ông cụ sư huynh mới nãy, thật sự thấy hổ thẹn khó tả.
Sư Tôn:
Tiết phụ trinh tâm hảo giai mô, phủ dưỡng tử nữ thụ khổ đa.
節 婦 貞 心 好 楷 模 , 撫 養 子 女 受 苦 多
Do thử thiện đức nhi đắc đạo, tuy vô thốn công dả khả bao
因 此 善 德 而 得 道 , 雖 無 寸 功 也 可 褒
Đồ đệ hiền thục ơi! con khỏi phải đau lòng rơi nước mắt, trên đời này
đã chẳng mấy ai là trung thần tiết phụ, con tuy rằng do kiếp trước không tu
mà kiếp này phải chịu vất vả thế này, nhưng con có cái chí giữ tiết trinh, do
vậy mà gieo được thiện căn Phật duyên để bước vào con đường đạo. Tuy
rằng không biết hành công lập đức, nhưng cũng không có làm những
chuyện bại đức, tin rằng con cũng sẽ được trải qua giáo dục của “Cửu Cửu
Tử Dương Quan”, mà an vị tại “Thiên Phật Viện” đấy.
Tiên Quan:
Vị nữ Sư Tỷ này, trên đầu thấy luồng Phật quang rất mạnh, luồng
thanh khí rất rõ rệt, nhưng trong đó có ẩn chứa luồng khí màu đen,
dấu ấn tại Huyền Quan tuy sáng suốt, nhưng cũng thấy có chứa một ít
tối tăm, hiện giờ Sư Tỷ hãy giới thiệu từng tí một về quá trình tu đạo
của mình lúc còn sống trên đời, để nội dung của quyển Sách Du Ký
được sung túc hơn.
Hồn phụ nữ:
Xin khấu đầu diện kiến Sư Tôn, xin bái kiến Tiên Quan.
Tại sanh bổn vị pháp thuyền chủ, quảng độ duyên nhân tướng đạo thư…
在 生 本 位 法 船 主 , 廣 渡 緣 人 將 道 舒
Chỉ do nhất điểm khinh tha giáo, phạm liễu thánh quy liên đài trừ.
只 因 一 點 輕 他 教 , 犯 了 聖 規 蓮 台 除
Lúc còn sống trên đời tôi là người ở Phong Nguyên, từ nhỏ sống
trong hoàn cảnh gia đình giàu sang không gì lo âu, cha mẹ anh em rất
thương tôi, sau khi tốt nghiệp đại học làm việc tại một công ty. Do
việc làm ăn mua bán quen biết một ông giám đốc của một công ty
khác, ông ta là một thanh niên tướng mạo phẩm đức đều đoan chính,
giao tiếp thời gian càng lâu càng hiểu nhau hơn, mới biết ông ta là
một người đệ tử Bạch Dương tiêu chuẩn, thường xuyên được ông ta
chỉ cho biết triết lý đời người, mà lãnh ngộ được ý nghĩa của mạng
sống.
Có một lần, vị thanh niên ấy dẫn tôi đến Phật Đường cầu đạo bái
Minh Sư, cầu đắc Tam Bảo chơn truyền.
Do tôi học thức cũng khá, rất được các Tiền Hiền xem trọng, được
tham gia những lớp nghiên cứu, thành tựu cho tôi nhiều điều về tuệ
tâm của đạo học, từ đó trở đi tôi bắt đầu bước vào con đường đạo
không thoái lui. Hai chúng tôi sau khi đám cưới, vì phải chăm sóc gia
đình và con cái, tôi xin từ chức về nhà chú tâm lo việc gia đình, sau
đó lập ra Phật đường gia đình. Do tôi sốt sắng làm việc đạo, pháp
thuyền nhỏ này cũng được đại khai tuyên hóa, đã độ rất nhiều người
hữu duyên bỏ việc ác làm việc thiện.
Chỉ do tôi chưa được thấu triệt hoàn toàn về chơn tâm của vạn pháp,
cho nên thường có luận điệu là Pháp Môn Bạch Dương độc nhất vô
nhị của ta mới là Đại Đạo chơn truyền thật sự, và thường có tâm lý
sai lầm là khinh khi giáo phái khác. Trời có gió mây khó đoán, người
có họa phúc không lường được, đời người mấy chục năm trời qua rất
nhanh, năm nay tôi được 49 tuổi bỗng nhiên bị bệnh nặng, hết tuổi
thọ mà chết. Tưởng là có thể thăng thẳng lên Lý Thiên, diện kiến Lão
Mẫu chứng đắc quả vị, nhưng vị Phúc Thần đến dẫn tôi đi nói rằng:
Ngươi lúc còn sống tuy rằng vì việc đạo mà làm đủ cả ba thứ bố thí,
công đức chất đống như núi, đạo chí không thoái lui, nhưng do chưa
thể nhận thức bổn tâm của mình, thấu triệt cái lý về vạn pháp bình
đẳng, cho nên Phật tánh chưa được viên mãn, chỉ có thể dẫn ngươi
đến “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Đắc Đạo”, đợi chờ cuộc khảo
chứng tại “Cửu Cửu Tử Dương Quan”.
Đến giờ này tôi mới giác ngộ ra, thì ra Thiên Tâm là có tôn nghiêm
vô thượng, từ bi vô lượng, công bằng chánh trực vô thượng, nhưng
muốn quay đầu lại đã quá muộn, hôm nay gặp được thánh duyên viết
Sách Du Ký, nói ra tiếng nói dưới đáy lòng, mong rằng đạo thân trên
đời đừng như tôi bị vết dơ trong viên ngọc, là hối hận không kịp đấy.
Sư Tôn:
rất nhiều, tin rằng cũng có thể thông qua các thứ khảo nghiệm tại“Cửu Cửu Tử Dương Quan” rồi đến Thiên Phật Viện lắng nghe các vị
Bồ Tát giáo huấn!
Ngộ Duyên:
Nhất bộ chi sai hối dĩ trì, tái yếu hồi đầu tâm dã bi.
一 步 之 差 悔 已 遲 , 再 要 回 頭 心 也 悲
Khổ khổ khuyên thế phát chơn lý, lập hạ tiêu can tạo lai kỳ.
苦 苦 勸 世 發 真 理 , 立 下 標 杆 做 來 旗
Vị Sư Tỷ này! trong đạo thân vẫn chưa thấy có mấy ai chịu nỗ lực
bước trên con đường đạo như Sư Tỷ, nghe một phen lời vàng ngọc
của Sư Tỷ, chứng minh Sư Tỷ đã với tâm trạng hiểu rõ mọi chánh
nghĩa, chúc phúc Sư Tỷ được đến Thiên Phật Viện lãnh nhận cam lồ
rửa sạch linh đài của mình, một lần nữa phát đại nguyện đồng trợ
thiên bàn.
Tiên Quan:
Vị thanh niên che mặt lại đứng phía sau cửa hãy mau bước vào đây,
báo cáo từng tí về quá trình tu đạo của ngươi lúc còn sống trên đời, để
đóng góp vào việc viết Sách Du Ký khuyên người đời.
Vong hồn:
Khấu kiến Sư Tôn, nghiệt đồ thật sự thấy hổ thẹn, suốt cuộc đời trên
thế gian không hề chú trọng chơn đạo, lúc này thật là không mặt mũi
nào diện kiến Thầy.
Ngộ Duyên:
Hiện giờ được thiên khai hồng ân, là lúc viết Thiên Phật Viện Du Ký,
chỉ cần ngươi nói ra hết tình trạng thực tế của ngươi lúc còn sống trên
đời, để cảnh tỉnh đời sau. Cũng là một công đức lớn đấy.
Vong hồn:
Lúc còn sống tôi là người ở Đài Nam trong một gia đình nghèo khổ,
mẹ chết sớm, người cha mỗi ngày đi làm công vất vả nuôi cả nhà,
không chú ý tới việc giáo dục cho anh em chúng tôi, tôi sau khi tốt
nghiệp trong trường đi vào nhà xưởng học việc. Đến khi lớn tuổi một
chút, do kết được bạn bè xấu xa, không biết Thiên Địa là gì, mỗi ngày
tụ tập cả nhóm tìm kiếm trò chơi kích thích. Nếu không phải nhậu
nhẹt gái điếm, thì là đánh lộn gây chuyện với người ta, không những
không lấy làm xấu hổ, ngược lại còn tự cho là anh hùng hảo hán. Có
một ngày, ngẫu nhiên gần nhà tôi có một vị lão tiên sinh, khổ tâm
khuyên tôi phải học cho tốt, không được trụy lạc như thế, sau đó
thường xuyên đến thành toàn tôi bằng đủ mọi cách, dần dần tôi kính
trọng lão tiên sinh như là cha mình vậy, hành vi thấy nghiêm chỉnh
hơn. Lão tiên sinh thấy tôi có dấu hiệu sửa đổi, là dẫn tôi đến Phật
Đường ở đó tôi chẳng rõ ra sao đã cầu đắc Tam Bảo chơn truyền, do
tôi quá ham chơi, sau khi khấu đầu ở Phật Đường đi về, là không còn
tới nghiên cứu đạo lý. Chẳng bao lâu lão tiên sinh mãn tuổi thọ viên
tịch, tôi bỗng nhiên mất đi chỗ nương tựa về mặt tinh thần, rồi lại
chơi thân với đám bạn xấu xa, làm những việc đồi bại còn hơn trước
kia.
Có một đêm, tôi so đo tửu lượng với đám bạn xấu xa, do uống quá
nhiều rượu mà thấy say quá, mặt mày thấy nóng bỏng, đầu óc choáng
váng, nhưng vẫn khoe tài leo lên xe gắn máy chay nhanh về nhà
xưởng, trên đường đi đụng nhau trực diện với chiếc xe tải mà chết đi.
Đợi lúc có cảm giác thì hồn tôi đã ở chỗ này, chỉ cảm thấy toàn thân
không có sức, hai mắt sợ ánh sáng chiếu vào. Nghe các Vị Quan tại
nơi này nói: ngươi tuy được Minh Sư thụ ký cho, nhưng lỗi lầm nhiều
mà chẳng có công, e rằng khó qua được cuộc khảo chứng tại “Cửu
Cửu Tử Dương Quan”, phải giao Quan Địa Phủ dẫn về Địa Phủ phán
xử định đoạt. Sư Tôn ơi! xin hãy đại phát từ bi, cứu con đi!
Những tội nghiệt do ông trời khiến, thì còn có thể nói phạm phải,
Sư Tôn:
những tội nghiệt do tự mình làm ra, là không thể cho sống tiếp.
Ngươi do tổ tiên có để lại một ít âm đức để cho ngươi có cơ duyên
cầu đắc đại đạo chơn truyền, đáng tiếc là ngươi không biết quý lấy,
xem lời trung thành như gió thổi qua tai, nay mọi thứ đã xong, Thầy
đây cũng không cách nào cứu cho. Hy vọng lời khai của con, có tác
dụng cảnh tỉnh đối với người đời, đừng hiểu lầm là đã cầu đắc Tam
Bảo thì có thể siêu sanh liễu tử, cho phép làm trái với luân lý làm
người. Phải biết rằng ông trời quan sát rõ ràng từng tí ti, đến sau cùng
vẫn là tự mình có làm thì tự mình chịu lấy, không có ai chịu thế cho
mình. Trường hợp thực tế của con, được ghi trong quyển Sách Du Ký,
cũng là một công đức đối với con, cũng là một sự bổ ích lớn cho con
đấy.
Vị anh em nhỏ này! tuổi tác nhỏ như thế sao cũng trở thành vong linh
đến nơi này? xin hãy nói hết quá trình cầu đạo lúc còn sống trên đời,
để đóng góp vào việc viết Sách Du Ký đấy.
Vong hồn nhỏ:
Khấu kiến Sư Tôn, Tiên Quan, Sư Huynh.
Con năm nay 9 tuổi, là người ở khu ngoại ô thành phố Đài Bắc, cả
nhà đều là tu theo Phật đường Bạch Dương, khi con chào đời chẳng
bao lâu, là được cha mẹ bồng tới Phật đường cầu đắc Tam Bảo. Cả
nhà đều ăn chay, thành tâm hướng tới đạo.
Trước kia cha mẹ con đám cưới nhiều năm rồi không có con, hằng
ngày đều thắp nhang khấu đầu Tiên Phật xin cho có một đứa con. Do
con kiếp trước là chủ nợ của cha mẹ con, được Nam Hải Cổ Phật
điểm hóa cho, oán có thể trả không được kết thêm, đem linh tánh của
con ban cho cha mẹ con làm con, để liễu một đoạn nhân quả. Một là
để thành toàn cho cái tâm cầu xin có đứa con, hai là để cho con có cơ
hội cầu đạo, làm như thế để viên mãn nhau mà liễu duyên. Sau khi
cha mẹ con sanh con ra, học đạo càng thành tâm hơn, tích công đức
rất nhiều, bề trên đặc biệt ban thêm hai đứa con để nối truyền hương
hỏa. Còn con đến 9 tuổi là xong việc nhân quả, lấy cớ là đắm chìm
dưới nước mà chết, cha mẹ con không rõ lý này, lẽ dĩ nhiên là rất đau
lòng, không chừng là ở đó oán trời trách người, con sẽ đến kết duyên
khi đủ 100 ngày tính từ ngày chết, đến kể chuyện nhân quả trong đó
để bàn giao cho tường tận.
Hôm nay đến “Phòng Ngồi Đợi Cho Vong Linh Đắc Đạo”, chính là
do không bị nhiễm gì cả mà thân thấy nhẹ nhàng, cảm tạ đại ân đại
đức của Sư Tôn, mong rằng con người sống trên đời, nhất thiết phải
quý lấy Phật duyên do chơn tông Đại Đạo phổ giáng hỏa trạch mới
có, tiến bước trên con đường đạo không trì trệ, để liễu nhân quả lũy
kiếp, tiến tới nữa không chừng được minh tâm kiến tánh, phản bổn
hoàn nguyên đấy.
Ngộ Duyện:
Xin Sư Tôn, Tiên Quan cho hỏi, nơi đây là “Phòng Ngồi Đợi Cho
Vong Linh Đắc Đạo”, toàn là những vong linh đã đắc Tam Bảo chơn
truyền lúc còn sống trên đời, phải chăng hễ là những vong linh đã đắc
Minh Sư nhất chỉ điểm, đều phải đến nơi này trình diện trước, sau đó
đến “Cửu Cửu Tử Dương Quan” tiếp nhận mọi thứ khảo chứng?
Sư Tôn:
Không phải, “Tam Bảo chơn truyền” bao gồm “Thiên mệnh chơn
truyền”, và quán xuyến cả “Đạo thống chơn truyền”, cũng ẩn tàng
Tâm pháp chơn truyền”. Nếu căn cơ người nào là thượng thượng
căn, hễ nghe diệu nghĩa chơn thật về Tam Bảo, tức thì minh tâm kiến
tánh, chứng đắc “tự tánh thổ”, thoát khỏi việc sanh tử trong tam giới,
những người như thế được tiêu diêu tại bất kỳ Phật thổ nào, tất nhiên
khỏi đến đây trình diện. Hễ những ai là căn cơ Thượng Căn, suốt đời
xả thân vì Đạo, là những người công đức viên mãn, đến lúc quy
không, tất nhiên là có Tiên Đồng, Ngọc Nữ dâng y phục thượng
phẩm đến, có trổ nhạc và giơ cao cờ hiệu mở đường đi, khiêng kiệu
hoặc cưỡi mây đến nghênh đón về “Cửu Dương Bát Quái Viện” tịnh
dưỡng một thời gian, sau đó chuyển tới Thiên Phật Viện, tiêu diêu tự
tại, đợi chờ ngày thâu viên cùng đến dự Long Hoa, đúng như các vị
Đại Tiên vậy, khỏi đến nơi này trình diện.
Thời gian đêm nay không còn sớm, cảm tạ Tiên Quan đã vất vả đi
chung trong chuyến thăm viếng tiện cho việc viết Sách Du Ký, chúng
ta xin từ biệt nơi đây.
Tiên Quan:
Cung tiễn Cổ Phật, Ngộ Duyên.
Sư Tôn:
Đã về đến Phật đường, linh thể của Ngộ Duyên hãy hoàn nguyên.
Nhị Thập Bát Túc đã hộ đàn vất vả, hãy theo ta trở về Lý Thiên.